Sững Sờ Và Run Rẩy - Amelie Nothomb
"Thế là tôi bước lại gần ô cửa sổ bằng kính khổng lồ, dõi mắt theo mười một bến tàu điện ngầm và nhìn về cuối chặng đường: chẳng thấy hay tưởng tượng nổi mái nhà nào ở đó.
I'll be back to edit something, maybe.
"Thế là tôi bước lại gần ô cửa sổ bằng kính khổng lồ, dõi mắt theo mười một bến tàu điện ngầm và nhìn về cuối chặng đường: chẳng thấy hay tưởng tượng nổi mái nhà nào ở đó.
"Trong hai tháng trời, ngày nào em cũng đến lục hòm thư lưu... nhưng mà thôi, tại sao lại mô tả cho anh nghe những đau đớn giày vò, những cực hình hỏa ngục của chờ mong và thất vọng làm gì.
"Như thường lệ, Mutsuki về, mua một đống Donuts. Ở bệnh viện của Mutsuki, sau khi trực đêm xong sẽ được nghỉ trọn một buổi sáng.
"Anh lại giải thích điều đó, anh đang đi đến chỗ hẹn hò, mà không một ai biết điều ấy, và chắc sẽ chẳng bao giờ có ai biết đến.
I didn't waste my time wondering why it was me not other ones. To save our earth was the most natural thing to do..
"tính kiêu ngạo lỗi thời và trái tim chai sạn".
Nhiều khi tôi cảm thấy việc tìm cách làm sao để diễn tả cho hết những cảm xúc của mình là vô cùng khó khăn. Càng xúc động, lại càng khó khăn.
"Ngài tự giam mình kỹ hơn, dường như ngài còn cài then lòng mình lại và do đó gia đình nghĩ về ngài như một người đã chết.
"Có hôm khi nàng bắt đầu tắm, một người khách lạ dỡ một viên ngói trên nóc nhìn xuống, và chàng ta như nghẹt thở trước tấm thân ngà ngọc ấy.
Họ chỉ đang chuẩn bị một điều bất ngờ cho bạn. Đừng làm họ bối rối..
"Anh lại được viết thư cho em, bởi vì anh đang cô đơn và bởi vì anh cảm thấy khổ sở khi luôn luôn chỉ được trò chuyện cùng em trong tâm tưởng, còn em lại không biết gì về điều đó, lại không nghe thấy...
Đọc là một thói quen cần được nuôi dưỡng từ rất sớm, một tâm hồn để chăm sóc, và một bàn tay bên cạnh để hỗ trợ, khi cần thiết. Như nhiều thói quen khác trên Trái Đất này..
Cái thú đọc đem lại khoái cảm lớn nhất và sâu nhất khi bạn thoát ly khỏi sách.